Tuyển tập thơ về sông Hương hay nhất – 10 bài thơ hay về sông Hương

Tuyển tập thơ về sông Hương hay nhất – 10 bài thơ hay về sông Hương. Tuyển chọn những bài thơ hay viết về dòng sông Hương (Thừa Thiên Huế), và tình yêu đôi lứa gắn liền với dòng sông này. 
Tuyển tập thơ về sông Hương hay nhất
Tuyển tập thơ về sông Hương hay nhất

Tuyển tập thơ về sông Hương hay nhất

EM VỚI DÒNG HƯƠNG

Thơ: Nguyễn Đình Huân
 
Thương cô gái Huế mộng mơ
Trong tà áo tím bên bờ Hương Giang
Cười tươi đôi mắt mơ màng
Cho anh say đắm ngỡ ngàng Huế thương
 
Em thướt tha giống dòng Hương
Dịu dàng nón lá bên đường áo bay
Văn Lâu xanh biếc hàng cây
Cho anh xuống với đò đầy chưa em
 
Xuôi theo dòng nước êm đềm
Về thăm thôn Vỹ bên thềm ngói son
Hàng cau khóm trúc lối mòn
Biết cô thôn nữ có còn nhớ không
 
Bao năm sao vẫn chưa chồng
Chờ ai em để trầu không héo tàn
Một mình với chiếc thuyền nan
Người đi bỏ lại bẽ bàng tình xưa
 
Một chiều trên bến đổ mưa
Có người lữ khách em đưa ngỏ tình
Cho em nhớ bóng nhớ hình
Giờ đây em vẫn một mình bơ vơ
 
Dòng Hương uốn khúc nên thơ
Cô đơn em vẫn đợi chờ bên sông.

CHIỀU SÔNG HƯƠNG

Thơ: Lê Hoàng
 
Nắng vàng khẽ lướt trên sông
Thôn quê khói tỏa bềnh bồng theo mây
Con đò đậu bến chiều nay
Vu vơ ngọn gió lắt lay sóng trào
 
Vẳng nghe câu hát ngọt ngào
Ru chiều êm ái , lời trao dịu dàng
Hồn quê đậm nét thu sang
Ngẩn ngơ những chiếc lá vàng bay bay
 
Hai bờ in bóng hàng cây
Nước xanh thêm biếc hoà mây lững lờ
Cảnh chiều , đẹp quá nên thơ
Sông Hương dịu mát , tôi chờ bước em .
 
Lê Hoàng 28 /9/18

HƯƠNG GIANG TÌNH LẶNG

Thơ: Phú Sĩ
 
Anh vẫn hỏi rằng
Có phải Huế yêu thương
Tắm nước sông Hương cho tóc em xanh màu theo năm tháng
Con sóng vơi đầy … bến xưa còn nhớ mãi
Nhung nhớ chữ tình đời đò dọc trôi xa
 
Sông chảy êm đềm
Như một bản trường ca
Dịu dàng đại ngàn đắm say bao ghềnh thác
Em buông mái chèo xuôi dòng đêm trăng mãn
Rung cảm nghẹn ngào êm ả bóng đỗ quyên
 
Ráng hoàng hôn chiều
Nhuộm bóng khúc sông xanh
Quyến luyến bước chân phiêu bạt kẻ lữ hành
Thuyền lững lờ trôi mong manh màn sương lạnh
Vang điệu trầm buồn mỏng mảnh khúc Nam ai.

BÌNH MINH TẢ TRẠCH SÔNG HƯƠNG

Thơ: Lê Hoàng
 
Sớm an lành …xứ Huế thật mộng mơ
Tia nắng mới chan hòa trong nhịp thở
Dòng sông nhỏ mang tình yêu nỗi nhớ
Chảy xuôi nguồn một thuở mãi khôn nguôi
 
Ta yêu nhiều trong cảnh sắc đầy vơi
Bình minh sớm bên đời kia yên ả
Đàn cò trắng chập chờn nghiêng cánh hạ
Cạnh đàn trâu thong thả giữa góc đồi
 
Ta buông hồn trong cảnh sắc chơi vơi
Ru cảm xúc vào trời mây lẳng lặng
Ôi thật tuyệt ! bình minh đầy hoa nắng
Huế an lành một sáng đẹp tinh khôi.
 
Huế 15/4/17.

NỖI BUỒN SÔNG HƯƠNG

(Đặng Minh Mai)
Đò trôi rời bến một chiều
Sông Hương đau thắt tim yêu bao ngày
Gió xào xạc khóc trên cây
Cầu Tràng Tiền nghẹn vơi đầy nhớ thương
 
Bóng ai xa tít dặm trường
Để ai nhung nhớ má hường hây hây
Lời yêu em hứa còn đây
Chiều nay lời ấy theo mây gió rồi
 
Chùa Thiên Mụ cũng bồi hồi
Còn đâu sớm tối chung đôi nguyện cầu
Bây chừ biết nói gì đâu
Bến Vân Lâu cũng âu sầu xót xa
 
Chiều nay đường phố anh qua
Bước từng bước nặng ngỡ là kim châm
Đông về mưa đổ lâm thâm
Tái tê lòng dạ lâm râm nỗi sầu
 
Sông Hương vò trán bứt đầu
Dòng châu lã chã bởi câu chia lìa
Đò trôi trôi mãi chẳng về
Cô đơn bến đợi lê thê nỗi buồn.
 
Thơ Viết Về Sông Hương Hay #02
 

SÔNG HƯƠNG 

Thơ: Vũ Dung
Một lần anh đến Huế thơ
Gặp cô gái đẹp say mơ giấc nồng
Sông Hương quyến rũ lạ lùng
Em choàng tỉnh giấc ngượng ngùng nhìn tôi
 
Dáng em mềm mại quá thôi
Thân cong uốn lượn say rồi mắt anh
Trong xanh ánh mắt long lanh
Trăm hương hoa cỏ ôm quanh miền bờ
 
Nước em lờ lững bám hờ
Thuyền trôi mái nhẹ anh chờ môi em
Hương em là lạ chưa quen
Dáng em trầm mặc say mèm tim anh
 
Em là bức họa màu xanh
Là thơ là nhạc ngọt lành mùa yêu
Thuyền anh chao đảo liêu xiêu
Dòng em nâng nhẹ một chiều Huế thơ
 
Tiếng chuông Thiên Mụ đổ giờ
Giật mình em ngỡ xa bờ thuyền anh
Sông em ôm gọn quách thành
Em là dải lụa màu xanh dịu dàng.
 
Thơ Viết Về Sông Hương Hay #03
 

CHIỀU SÔNG HƯƠNG 

Thơ: Liên Bùi
Chiều buông xuống mịt mờ khói tỏa
Nắng trên sông đã ngả về chiều
Bốn bề vắng vẻ cô liêu
Một nàng áo tím đăm chiêu đứng nhìn
 
Trời thăm thẳm cánh chim bay mỏi
Dải non xa phủ khói lam mờ
Dòng Hương uốn khúc lững lờ
O còn đứng đó biết chờ đợi ai
 
Con đò nhỏ u hoài vắng khách
Gió hắt hiu lau lách buồn tênh
Trường Tiền mấy nhịp chênh vênh
Vẳng nghe mấy khúc Nam bình , Nam Ai
 
Cố đô cũ đền đài trầm mặc
Con phố xưa như nhắc ai về
Câu hò man mác tái tê
Đò xuôi Vỹ Dạ có về đêm trăng…

HÒ THUYỀN SÔNG HƯƠNG 

Thơ: Khách Du Lãng
Sông Hương nước chảy lững lờ
Đôi bờ rủ bóng mộng mơ ảo huyền
Xuôi dòng ngắm cảnh du thuyền
Ta như lạc cõi thần tiên phiêu bồng
 
Điệu hò vang vọng trên sông
Trời xanh gió mát bềnh bồng mây trôi
Triền sông trải dưới chân đồi
Thuyền kia nhẹ lướt ta ngồi hát ru
 
Ta hát khúc hát mùa thu
Tím thương ngân vọng lời ru mặn nồng
Thướt tha áo tím bến sông
Khoe duyên gái Huế má hồng kiêu sa
 
Sông Hương núi Ngự đậm đà
Ngàn năm vang khúc hò ca duyên tình
Ai ơi ! Qua xứ Huế mình
Để thương để nhớ thắm tình thủy chung!
 
Thơ Viết Về Sông Hương Hay #05

CHUYỆN TÌNH SÔNG HƯƠNG 

Thơ: Hương Lan
Nắng vừa lên.. trên hàng cau nhà nội
Em ra đời ..nơi ấy Vĩ Dạ thôn
Anh có về ..ghé qua cửa Ngọ Môn
Cất dùm em.. chút hoàng hôn tình Xứ.
 
Chuỗi ngày xuân ..áo tím cô thôn nữ
Nón bài thơ.. khắc dòng chữ thương hoài
Xa lâu rồi.. muốn trao lại cho ai
Để một mai…nhớ nhung làm kỷ niệm.
 
Nước sông Giang ..vẫn chung dòng lưu luyến
Giữa đôi bờ ..thương mến nặng duyên nhau
Dẫu lỡ bồi ..chịu cay đắng đớn đau
Nhưng ngàn năm…chẳng đục màu phai nhạt.
 
Gởi lại anh ..mùa cốm về thơm ngát
Câu ân tình..trong bài hát Huế thương
Tiếng nam ai ..vang vẵng giữa đêm trường
Nhắc chuyện tình ..sông Hương ngày thơ mộng.
 
Có vầng trăng ..nghiêng nghiêng nằm soi bóng
Trong vần thơ..nhõng nhẹo thích dỗi hờn
Chàng lãng tử….biết có hiểu gì hơn
Để mưa mãi..trong tâm hồn cô lữ.
 
Thơ Viết Về Sông Hương Hay #06

XANH MÃI HƯƠNG GIANG 

Thơ: Giang Hồng
Ngày tuổi nhỏ tôi vẫn thường hỏi Mạ
Sao nước dòng Hương lại xanh ngát màu mơ
Mạ ôm tôi vào lòng vuốt mái tóc lơ thơ
“Nước sông Hương xanh vì chảy qua trái tim của Huế ”
 
Hình như lần nào tôi cũng ngạc nhiên như thế
Trái tim Huế nơi mô mà Mạ nhắc bao lần .
Nơi cong cong 12 nhịp Trường Tiền
Hay ngoằn ngoèo tường rêu phủ quanh Thành nội.
 
Sông Hương lượn qua tuổi trẻ tôi như một dấu hỏi
Ước mơ xanh ở đâu tôi mải miết đi tìm ?
Bao nhiêu năm tha phương mỏi dấu chân chim
Ngày trở về đứng lặng bên dòng trôi lờ lững.
 
Mái tóc Mạ giờ bạc màu mây trắng
Trăng Vỹ Dạ khuyết sau những hàng cau
Nhặt chiếc lá ngô đồng vàng úa sẫm màu
Đếm ngược xuôi trên sợi chỉ tay nhọc nhằn năm tháng.
 
Mạ lại ôm tôi vào lòng yên lặng
Ngước mắt nhìn lên thấy đôi mắt Mạ xanh
Con hiểu rồi nước Hương Giang trong lành
Vì chảy qua tấm lòng Mạ nên xanh màu quê hương xứ sở.
Like share và ủng hộ chúng mình nhé: